Nguồn Facebook CLB AN LẠC

Từ khi bắt đầu tuyên truyền chia sẻ “Ăn chay – Sống Xanh – Bảo Vệ Môi Trường – Kết Nối Yêu Thương” cho đến giờ Clb An Lạc đã chia sẻ cho quý vị hiểu hết về ý nghĩa và việc làm ấy rồi, và quý vị cũng nhận biết hết rồi.
Bây giờ đến đây Clb không giải thích nữa mà quý vị phải khéo nhận lại và tự ý thức, hành động và phát triển. Nếu quý vị nào khéo nhận thì liền hết nghi ngờ, tự biết rõ ràng, an ổn và tự thọ dụng.

Hôm nay Clb xin dẫn một câu chuyện để quý vị khéo nhận lại. Đây là một trong những mẩu chuyện với lời bình rất thú vị, được một nhà sư nào đó kể lại.

” Vào thời kỳ quân chủ xa xưa, có một vị quân sư tài đức vẹn toàn, không những giỏi về binh thư mà còn kiêm luôn cả tướng số, không những sắc sảo cả nội chính mà còn mưu lược cả lân bang. Ông có công giúp vua đánh đuổi ngoại xâm, giữ yên bờ cõi, mở trường quốc giáo dạy học cho người từ trong triều chính cho đến thứ dân, làm cho trên thuận dưới hòa, nhân dân sống trong cảnh ấm no, hạnh phúc. Dưới vị quân sư này có một danh tướng tài ba, bách chiến bách thắng, mà cũng là một đệ tử có tài, thường hay giúp ông trong những lúc cần thiết, thay thế ông trong những lúc vắng mặt. Một hôm ông quân sư bảo vị danh tướng tài ba: “Quân vương nói ta đã già rồi, cần phải chọn người thay thế. Ngoài ngươi ra, thực ta chẳng thấy có ai xứng đáng, vì vậy ta sẽ trao lại cho ngươi. Nhưng trước khi làm việc này, ngươi phải tìm đến lão ăn xin lượm rác ở ngoài thành để học hỏi. Nếu như ngươi không học được ở ông ăn xin lượm rác dù chỉ là một điều nhỏ thì thà đất nước này không có quân sư còn hơn. Bởi lẽ ta thấy ngoài ông ra không còn ai nữa, và ta thấy rằng ông không phải là một người tầm thường”.

Quý vị biết, là một danh tướng trẻ, có tài, lại thích trau chuốt cùng với lòng tự hào cao cả, bây giờ lại được Thầy mình là một vị quân sư xem xét dạy bảo để chuẩn bị kế ngôi thì vừa mừng, vừa ngại, lại vừa lo vì đang ở trên ngôi vị cao mà bây giờ phải hạ mình đi học nơi người ăn xin thì khó quá. Là một việc bình thường mà thấy còn khó hơn cầm quân ra chiến trận đối diện với sống chết. Còn nếu không đi học nơi người ăn xin thì ngôi vị quân sư không thành tựu, tại vị Thầy chưa bao giờ nói hai lời. Trong một đêm khắc khoải nằm suy nghĩ, trong vinh là nhục hay trong nhục là vinh? Cuối cùng, anh quyết định khăn gói lên đường giả dạng một thường dân, gặp ông già bần cùng, hỏi:

– Xin ông cho phép con được hỏi thăm.
Ông già nói:
– Cứ tự nhiên.
Anh hỏi:
– Con có thể gọi ông là gì cho phải?
Ông già nói:
– Gọi ta là gì cũng phải.
Ngay đó, anh đỏ mặt. Không lẽ gọi ông này là vua sao? Nhưng rồi lắng lại, vì có gọi là cục phân chắc ông cũng không nói gì. Cho nên anh nói:
– Thế con xin gọi ông là ông lão vậy. Chẳng hay nhà ông lão ở đâu?
Ông lão trả lời:
– Đầu câu hỏi ấy.
Anh hỏi tiếp:
– Còn thân thuộc của ông thì sao?
Ông già nói:
– Ai ở trong đó?
Anh chàng cười ha hả, cảm thấy lời lẽ hết sức ngộ nghĩnh và khôi hài, hỏi tiếp:
– Ông có sự nghiệp gì để dìu dắt kẻ hậu lai hay không?

Ông già im lặng, chỉ thẳng đống rác trước mặt. Ngay đó, anh ta trầm ngâm một hồi rồi tự nhủ: “Thì ra chỉ là một người hốt rác không công, đói bụng đụng ai xin nấy, thế mà chẳng đói ngày nào. Đúng với lời đồn đại không khác. Không hiểu Thầy mình nghĩ sao lại bắt buộc ta phải học một điều mà trẻ con cũng làm được, không cần ai dạy cũng biết, hà huống là một danh tướng tài năng. Thật lãng phí thời gian và sự nghiệp vĩ đại của một vị quân sư. Còn không học được thì không xong, đành phải xin vậy”. Nghĩ vậy, anh ta nói:

– Ông có thể cho con theo cùng không?

Ông già nói:

– Tốt.

Nói rồi, học trò cầm xẻng, ông lão xách giỏ đi. Cứ như thường lệ, thấy rác thì lượm. Bất ngờ, hai người gặp phải xác thối của một con chồn chết. Anh chàng xúc một cái thật mạnh thì cán xẻng gãy rời ra khỏi lưỡi. Ớn cả người, trong khi anh ta chống gậy chưa biết phải làm sao thì ông già điềm nhiên lấy tay hốt một cái gọn gàng rồi đem đi. Anh này ném xẻng xuống, bỏ về, không cần thưa hỏi gì hết, trong lòng rất tâm đắc vì có vấn đề để nói với Thầy mình: “Ta có đủ lý do để chứng minh lão này không những là kẻ bần cùng, dốt nát mà lại hết sức bẩn thỉu. Ở nơi ông không có gì đáng học cả”.

Khi về gặp vị quân sư già đôn hậu, bình dị mà đĩnh đạc, uy nghi. Cậu học trò kính phục và cẩn trọng kể lại câu chuyện từ đầu đến cuối. Vừa kể xong, anh định nói lời bình thì ông Thầy bảo: “Một danh tướng bách chiến bách thắng mà hôm nay chỉ cần xác thối của một con chồn cũng đủ chặn đứng bàn chân”. Quý vị nghe rất là chua xót, phải không? Cậu học trò vừa đau đớn, vừa uất ức, tức tối, định đổ thừa cho ông lão nhưng trong lòng lắng lại thì nghe tiếng gọi quân sư từ đâu đó, cho nên bắt đầu cuộc hành trình lần thứ hai đến gặp ông lão để học hỏi tiếp.

Một buổi sáng mai trên đường phố có đủ hết những thứ bẩn thỉu. Cậu học trò nhìn lại phía sau vẫn là ông lão ăn xin ấy dùng tay lượm hết và mang đi. Vừa đối diện thì gợi trong lòng anh một điều gì đó, anh liền hỏi:

– Thưa ông, động cơ nào giúp ông làm được một việc mà chẳng màng đến sạch nhơ?

Ông lão trừng mắt nhìn, chỉ thẳng vào đống rác trước mặt và bảo:

– Hãy hỏi thử đống rác xem!

Chẳng hiểu sao, cậu học trò lắc đầu lia lịa, với tính chất rất là khinh bỉ, rồi bỏ đi với một niềm tin chắc chắn hơn, phen này có đủ lời lẽ để khẳng định rằng: “Lão ăn xin không những bần cùng, dốt nát, bẩn thỉu mà còn quá ngu si”. Trở về diện kiến với Thầy mình, với lời lẽ lanh lợi, cậu học trò dồn dập kể lại những gì mắt thấy tai nghe cũng như cả lời hỏi đáp. Khi kể xong, vừa lấy hơi cuối cùng định trút lời bình thì vị quân sư già thâm trầm, điềm tĩnh bảo: “Hôm qua, xác thối của một con chồn hoang cũng có thể chặn đứng bàn chân của một danh tướng tài ba, lỗi lạc. Hôm nay, một đống rác cũng có thể làm Thầy cả vị ấy”.

Kể ngang đó, nhà sư dừng bút để lại đằng sau câu chuyện một điều gì đó.
Quý vị có muốn chia sẻ gì thêm cho phần cuối không?
__<>__
Quý vị thấy, ngày nay hình ảnh môi trường biến đổi và không khí ở nơi quý vị thế nào. Song mà toàn bộ câu chuyện như âm vang của một tiếng chuông nho nhỏ, thức tỉnh hành giả chúng ta một điều gì đó phía sau dấu chấm hỏi.
Điều đó là gì?

Comment từ CLB AN LẠC

“Thế giới không nhiễm ô
Chỉ vì những chiếc lá
Tâm thức đang nhiễm ô
Vì rác si vọng tưởng
Coi trọng cái tôi nhỏ
Khinh thường cả thế gian
Lười biếng và ích kỷ
Rác thải khắp đầy tràn!”
“Hãy hỏi đống rác xem!
Đâu biết nói nhơ _ sạch
Tốt _ xấu do tâm người
Tâm không sinh, không rác
Tâm sạch, thương tất cả
Sinh linh và môi trường
Dọn sạch rác, trồng hoa
Lìa mê tức là ngộ!”
“Muốn hỏi ta là ai?
Ta ko phải tất cả,
Tất cả chính là ta
Không ta không tất cả
Thật tất cả, thật ta.”
Tâm không làm mà làm
Tâm không rác mà dọn
Thế giới sạch, tâm không
Rác tâm không, an lành!
Comment từ bạn Hiền Nguyễn

“Mỗi người chỉ cần có ý thức một chút thôi cuộc sống sẽ an lạc”
Comment của bạn Huy Đinh La

“Hình ảnh người quét rác và câu chuyện của người học trò học ở người ăn mày nhặt rác. (các bạn có biết không cái xã hội mà chúng ta đang sống giống như đống rác kia vậy. May sao có người nhặt rác quét rác cao qúy đó, nhờ có họ mà chúng ta được hưởng thụ không khí trong lành. (rác có rất nhiều loại: có cả rác vô tình do con người tạo ra, và loại rác con người cố tình tạo ra, nó nhiều vô kể lan tràn khắp mọi ngóc ngách, đem gom lại có nhiều không?? ôi những người quét rác họ mới vĩ đại làm sao… Không rống kẻ học trò kiêu ngạo và đáng khinh bỉ kia. Đừng coi thường người ăn xin, ăn mày, hay nhặt rác, quét rác và bán đồ đồng lát. Nhờ có họ.?? ta phải biết ơn và tôn trọng họ hơn những kẻ ăn trắng mặc chơn coi thường người khác…
Comment của bạn Đỗ Tuyết Minh 

Chúng ta hãy hành động làm từ những việc nhỏ nhất ,quét dọn sạch sẽ thì con đường phía trước ngày một trải rộng thêm.
Comment từ Pháp Định: ” Rọn rác chính là dọn tâm mình, rác trong tâm đôi khi còn nhiễm ô hơn nhiều thứ rác ngoài đời.

Bài viết liên quan

THIỆN NGUYỆN LÀ GÌ?

THIỆN NGUYỆN LÀ GÌ ??? Xem thêm: 1. Không làm các việc ác tức là...

Chương Trình Đạp Xe – Bảo Vệ Môi Trường

“Đạp xe giảm thiểu tắc đường Tăng cường thể lực Môi trường sạch xanh Đạp...

LỊCH SỬ NGÀY MÔI TRƯỜNG THẾ GIỚI 05 THÁNG 6

Đại Hội đồng Liên hợp quốc sáng lập Ngày Môi trường thế giới vào năm...

Đi Để Trở Về Kỳ 3 – PHẦN I: Nhân duyên đến với THIỀN HÀNH TRONG ĐÊM và góc nhìn An Lạc của một người tham gia

Ngày 2/7/2016 Đúng như kế hoạch, 16h30 điểm đến đầu tiên của đoàn hành trình...

Lợi ích của việc đạp xe mỗi ngày

Việc rèn luyện sức khỏe bằng cách đạp xe mỗi ngày cũng là một trong...

“Không có giấc mơ lãng mạn”

“Netting” Jaruwan Supolrai, một cô gái nhỏ thó, xuất trên sân khấu TEDx Bangkok, với...

Trả lời