Nằm trong một con phố tĩnh lặng và khá là khuất nẻo, có vẻ như Vô ưu trà quán – 68E Trần Quang Diệu – đã tìm được một chốn đắc địa cho những người muốn tịnh tâm.
Trà – như giới thiệu của chủ quán, chỉ là phương tiện để những người có chung mối quan tâm về văn hóa phương đông tụ họp. Chính vì không đặt nặng mục đích kinh doanh như thế cho nên quán có phong cách rất riêng, từ cách bài trí cho tới cách pha trà, phục vụ. Đến “Vô ưu trà quán” một lần, lại muốn đến tiếp những lần sau cho bớt nặng những lo toan ngày thường.

Tầng 2 của quán có nhiều phòng riêng, rất tiện để họp nhóm hoặc ngồi thiền. Tầng 3 là thư viện sách nơi chủ quán đã dày công sưu tầm và lưu giữ nhiều tài liệu về lịch sử, văn hóa phương Đông.
Trong số các quán trà mình đến, Vô ưu trà quán có một tinh thần nhất quán và rõ rệt hơn hẳn. Hãy khoan nói đến chiều sâu của phong cách, bởi với những kẻ ngoại đạo như mình thì quan sát bằng mắt thường có ích gì. Có điều, tinh thần thiền và ước muốn lưu giữ những nét đẹp của văn hóa phương Đông thì rất đậm nét và hiển hiện trong toàn bộ không gian và tinh thần của quán. Dù quán mở được hơn một năm song lượng khách đến có vẻ không nhiều và khá “chọn lọc” so với những quán trà thông thường. Có những người vừa uống trà vừa tập thiền “ngay tại trận”, dễ thấy cái tinh thần của quán đã ngấm sâu vào khách biết nhường nào.
Một vài “giá trị gia tăng” của quán: Vào tối thứ 4 và thứ 7 có biểu diễn nhạc dân tộc với đàn tranh, sáo, bầu, ghita… Ngoài ra, tại quán còn có các lớp học thiền, yoga… Nhân viên trong quán rất dễ chịu, nhiệt tình phục vụ và giải đáp những câu hỏi của khách về trà, về thiền, về…thập cẩm trên đời.
Tiếc một nỗi chưa được thử cơm chay của quán vì nhằm đúng hôm quán… được lên tivi, không kịp chuẩn bị cơm. Tự nhủ âu cũng là cái duyên, lần sau lại có cớ đến quán, và biết đâu lại ngấm được một chút tinh thần của quán để mon men học thiền?!
Đến “Vô ưu trà quán”, chợt nhớ mấy câu thơ của ai đó đã giới thiệu:
“Chào người tri kỷ khách phương xa
Tới quán dừng chân uống chén trà
Tâm tư phiền muộn xin gửi lại
Vô ưu mang về một đoá hoa !…”
Có khi không phải là mang về một đóa hoa mà bỗng dưng tâm hồn mình đã nở một đóa hoa!





Bài viết liên quan
9 điều y huấn cách ngôn của Hải Thượng Lãn Ông Lê Hữu Trác
Ngày xưa trong Tây y có những lời thề của Hipocrat, sau này có 12...
Th12
BẢO ANH – CÔ NÀNG BÉ BỎNG CỦA I AM A FARM KID
Lần đầu tiên cô gặp Bảo Anh là chủ nhật vừa rồi đấy! Wow, em...
Th12
LÀM SAO ĐỂ NGỪNG LO LẮNG (Sư ông Làng Mai)
Hỏi: Con lo lắng nhiều quá đến nỗi chẳng làm được việc gì. Làm thế...
Khôn cũng chết, dại cũng chết
Khôn cũng chết, dại cũng chết. Trong dân gian, ông bà thường dạy: “Khôn cũng...
Bình lặng mà sống
Nhìn cuộc đời, đôi khi chúng ta thấy bất công. Bởi vì việc dễ mà...
ĐƯỜNG NÀO MỚI LÀ ĐƯỜNG TỐT?
Trên thị trường, đường có hàng chục loại: đường mía, đường nâu, đường cát vàng,...