Tôi yêu mến thủa ngày xưa,
Tuổi thơ đi học đến trưa tan trường.
Lang thang xếp lá ven đường,
Làm chiếc thuyền nhỏ thả niềm ước mơ.
Hồn nhiên với tuổi ngây thơ,
Êm đềm như tiếng chuông chùa ngân nga.
Yêu từng cây cỏ, khóm hoa,
Yêu thiên nhiên, tiếng chim ca hót mừng.
Tuổi thơ đi thật tưng bừng,
Hồn nhiên trong sáng chưa từng âu lo.
Thế rồi cái tuổi đã qua,
Con chim oanh đã bay xa vào đời.
Hoàng hôn ngả phía chân trời,
Tôi yêu về thủa thiếu thời của tôi.
Giờ đây thương mến con người,
Sống chung vũ trụ, bầu trời thân thương.
Từ trong cái lẽ vô thường,
An nhiên, tự tại, can trường bão giông.
( Sưa tầm)
Bài viết liên quan
Xu hướng dinh dưỡng thực vật – Bạn có biết?
💚 Các nhà khoa học đã chỉ ra rằng: Chỉ số Cholesterol trong máu có...
Th9
Dòng Chảy của Sự Sống
Cũng theo cách mà chúng ta tin tưởng rằng mặt trời sẽ tỏa rạng và...
Th9
Light House – Nuôi Dưỡng Sự Sống
Chúng em quan niệm rằng, mỗi chúng ta ai cũng có cho mình 1 ngôi...
Th8
Bức thông điệp gửi cho Garcia (A message to Garcia)
Bài báo được viết cách đây hơn một trăm năm (1899). Đầu tiên nó chỉ...
Th7
BẠN CHÍNH LÀ NHỮNG GÌ BẠN ĂN – VẬY TÔI CHỌN TƯƠI TẮN NHƯ HOA CỎ!
Mọi người đều hiểu rằng tổ tiên chúng ta ngày xưa đều sinh sống bằng...
Th6
Điều trị không dùng thuốc dành cho bệnh nhân Đái Tháo Đường (Bác Sĩ Đoàn Hải An)
Bác sĩ Đoàn Hải An không những là một bác sĩ đông y rất giỏi,...
Th4