Có một nơi mà con được là chính mình.

Có một nơi mà con có thể rãi bài mọi lo lắng, sợ hãi, đau khổ, buồn vui trong cuộc sống.

Có một nơi không hề phán xét con.

Có một nơi ôm trọn và bao dung con.

Nơi ấy tình thương bao la rộng lớn.

Nơi ấy bình an thực sự.

Nơi ấy con tìm về, ngôi nhà thực sự của mình.

Bài viết liên quan

NGHỊCH LÝ KHÔNG THỂ “NGƯỢC ĐỜI” HƠN CỦA NGƯỜI HIỆN ĐẠI

1. Cần nhà hơn là tổ ấmNgười Việt chúng ta với tâm lý “an cư...

ĐỂ LẠI GÌ?…

ĐỂ LẠI GÌ?“Gần đây, tôi có được dự một hội thảo về an toàn nước...

GS Ngô Bảo Châu: Sách ở bên tôi trong những biến cố cuộc đời

Hiện nay, GS Ngô Bảo Châu là một trong những người khởi xướng của Dự...

Sách – Giáo sư Ngô Bảo Châu

Giáo sư Ngô Bảo Châu có một bài viết rất hay về sách và việc...

VÀI SUY NGHĨ VỀ MẠNG XÃ HỘI

Hôm nọ, đọc những dòng chia sẻ của Phố, mình cứ suy nghĩ mãi. Những...

Đột quỵ không báo trước – nhưng cơ thể bạn thì luôn lên tiếng, nếu bạn biết cách lắng nghe

Chiều nay, khi lướt Facebook, Bác sĩ đọc được dòng tin: ‘Doanh nhân Hoàng Nam...

Để lại một bình luận