Tế Công đời nhà Tống có làm bài thơ về sự vô thường:
Tiếc thay người đời chẳng biết không
Mê hoa đắm rượu tỏ anh hung
Nhọc nhằn rốt cuộc về chầu Tổ
Số hết đến kỳ rũ tay không
Khéo léo nào hơn mèo bắt chuột
Thời gian thấm thoắt tựa tên bay
Thảng như lực kiệt tinh thần hết
Thây chết đành vùi chốn huyệt sâu
Suy đi nghĩ lại tỏ tường
Nam kha giấc mộng cũng dường ấy thôi
Trăm năm cuộc thế xoay vần
Lên voi xuống ngựa cũng nhọc nhằn thôi
Tỉnh ra nào có ai đâu
Vui buồn cảnh mộng chỉ là rỗng không
Bài viết liên quan
DỪNG Ý NGHIỆP – Hòa Thương, Thiền Sư Thích Thanh Từ
Phật dạy trong bốn oai nghi chúng ta đều tu được hết. Bốn oai nghi...
Th8
Tại sao Đức Phật lại lạy một đống xương khô.???????
Đức phật cùng đệ tử đi trên đường gặp một đống xương khô, Ngài đã...
Th7
TỪ BI VÀ BÁC ÁI – Cố Hòa Thượng Thích Thiện Hoa.
Thông thường, người ta có quan niệm sai lầm rằng: Từ bi là bi lụy,...
Th7
Khi ta buông bỏ được, cuộc đời sẽ nhẹ nhàng hơn
So với sự giàu có do “có được”, thì sự giàu có do “biết rõ”...
Th7
ĐẠO BÌNH THƯỜNG
Con thành kính đảnh lễ Thầy,Nhờ ơn thầy khai thị, con thực hành theo Pháp...
Th7
CHƠN SÁM HỐI – H T. Thích Thông Phương
Trong bài kệ sám hối ba nghiệp ở Thiền viện mà trước kia thường tụng,...
Th7