Tế Công đời nhà Tống có làm bài thơ về sự vô thường:

Tiếc thay người đời chẳng biết không

Mê hoa đắm rượu tỏ anh hung

Nhọc nhằn rốt cuộc về chầu Tổ

Số hết đến kỳ rũ tay không

Khéo léo nào hơn mèo bắt chuột

Thời gian thấm thoắt tựa tên bay

Thảng như lực kiệt tinh thần hết

Thây chết đành vùi chốn huyệt sâu

Suy đi nghĩ lại tỏ tường

Nam kha giấc mộng cũng dường ấy thôi

Trăm năm cuộc thế xoay vần

Lên voi xuống ngựa cũng nhọc nhằn thôi

Tỉnh ra nào có ai đâu

Vui buồn cảnh mộng chỉ là rỗng không

Bài viết liên quan

Khi bạn học cách thiền, tâm trí lắng lại — thế giới quanh bạn cũng dịu hơn.

Khi bạn học cách thiền,tâm trí lắng lại — thế giới quanh bạn cũng dịu...

CHÁNH NIỆM TRONG HƠI THỞ, KHỔ SẼ NHẸ

Câu nói này là một tinh túy của pháp hành thiền trong truyền thống Phật...

SÂN SI – NÓNG GIẬN

”…Khi nào nổi nóng ít ai bình tĩnh, sáng suốt nói lời tốt lành. Người...

VÔ NIỆM, VÔ TƯỚNG, VÔ TRỤ

Pháp môn của Đức Lục Tổ Huệ Năng lập “Vô niệm làm tông, Vô tướng...

KỶ NIỆM NGÀY PHẬT HOÀNG TRẦN NHÂN TÔNG NHẬP NIẾT BÀN LẦN THỨ 717 NĂM – 01/11 ÂM LỊCH

KỶ NIỆM NGÀY PHẬT HOÀNG TRẦN NHÂN TÔNG NHẬP NIẾT BÀN LẦN THỨ 717 NĂM...

Đức Phật hoàng Trần Nhân Tông nhập Niết-bàn – chuyện thơm còn mãi

Ngày mai, tính theo lịch âm – ngày 1/11, là ngày Đức Phật hoàng Trần...

Để lại một bình luận