Một người chẳng có gì cũng có thể bố thí theo cách này mà vẫn có được may mắn cả đời…
Chuyện kể rằng có người nghèo nọ, do làm việc gì cũng không thành công, sinh lòng uất ức liền chạy đến khóc than với Đức Phật: “Duyên cớ làm sao mà con làm việc gì cũng không thành ạ?”
Đức Phật trả lời: “Đó là vì con chưa học được cách bố thí cho người khác.”
Người kia đáp: “Nhưng con nghèo khó như vậy, tiền mình còn không có thì biết bố thí cho ai!”
Đức Phật mới từ tốn dạy: “Một người cho dù hoàn toàn không có gì, vẫn có thể cho người khác 7 thứ”.
7 cách bố thí Đức Phật nói chính là:
1. Nhan thí – cho nét mặt:
Dù không có gì nhưng ai cũng có nụ cười, thái độ niềm nở, đều có thể đem cho những người mà mình gặp hàng ngày.
2. Ngôn thí – cho lời nói:
Lời nói chẳng mất tiền mua, lúc nào chúng ta cũng có thể lựa lời nói những điều ấm áp, động viên người khác, khiến họ cảm thấy được an ủi, vỗ về.
3. Tâm thí – cho tấm lòng:
Tấm lòng cũng chẳng tốn đồng nào, chỉ cần có cái tâm rộng mở, đối xử với mọi người chân thành, trung thực, thế cũng là đã cho đi rất nhiều rồi.
4. Nhãn thí – cho ánh mắt:
Dùng cái nhìn thiện ý, động viên có thể khiến một ngày của ai đó trở nên tốt đẹp hơn. Không phải bạn cũng từng ít nhất một lần cảm thấy phấn chấn hơn chỉ với một ánh mắt sao?
5. Thân thí – cho hành động:
Những hành động nhân ái, giúp đỡ người khác đôi khi còn giá trị hơn cả tiền bạc.
6. Tọa thí – cho chỗ ngồi:
Khi đi tàu, xe hay thuyền, hãy nhường chỗ ngồi của mình cho người cần.
7. Phòng thí – cho nơi ở:
Phòng ở còn trống, không dùng đến có thể cho người khác vào nghỉ ngơi.
Theo lời Đức Phật, bố thí có rất nhiều cách, nhưng quan trọng nhất vẫn là có chân tình và cái tâm lương thiện, thì dù là bất cứ ai, sang hay hèn, đều có thể làm được. Những người vẫn đang hàng ngày đi làm kiếm tiền nuôi gia đình, thực chất cũng là một dạng bố thí. Không nên hiểu bố thí theo nghĩa thương hại tiêu cực, mà bố thí ở đây nghĩa là cho đi, cho những cái mình có cho ai cần nó.
Nhiều người hay than thở sao mình cố gắng quá nhiều mà vận may chẳng đến, nghèo vẫn hoàn nghèo. Theo cái nhìn nhà Phật, nếu bạn cứ nghĩ mình đang làm thân trâu ngựa, phải trả nợ cho ai, thì chính là đang ôm bụng khí oán giận, cả đời không hết khổ. Còn nếu nghĩ là đang bố thí, cho đi, thì sẽ cảm thấy ấm áp, thoải mái yên lành. Yên lành rồi mới có thể giác ngộ mà thành công.
Tương tự, việc nhà cửa vất vả, muôn vàn lo toan, nếu cứ nghĩ đó là trách nhiệm, nghĩa vụ sẽ chỉ thêm mệt mỏi; nhưng nếu nghĩ đó là đang bố thí trong gia đình, đang cho đi để những người mình yêu thương được vui vẻ, thì sẽ thấy đó là việc làm tự do tự tại, dễ chịu, vui vẻ. Bố thí, có thể trước mắt chưa thấy quyền lợi gì, nhưng quả của nó sớm muộn rồi cũng đến.
Vậy đấy, bình thường bạn cứ nghĩ bố thí là phải cho tiền ai đó nghèo khổ, phải đến trước cổng chùa phổ độ chúng sinh, bỏ tiền vào hòm công đức. Nhưng thực tế, đó mới chỉ là một mặt của vấn đề. Bố thí bằng tiền bạc chỉ là một phần nhỏ, chứ chưa “tới”, chưa “đủ”.
Biết bố thí và tạo phước cho người, thì cả hai đều có đức.
Nguồn: St
Bài viết liên quan
Bát nhã tâm kinh
Tâm kinh trí tuệ cứu cánh rộng lớn Khi bồ tát Quán Tự Tại hành...
Th7
Tuệ Trung Thượng Sĩ Ngữ Lục Giảng Giải(1996)
Đạo Phật lấy giác ngộ làm cội gốc, Thái tử Tất-đạt-đa (Siddhàrtha) tọa thiền dưới...
Khoá học giúp ra quyết định sáng suốt
Nếu bạn bỏ lỡ khoá học này, mình sẽ tiếp tục ra những quyết định...
Th4
Ý Nghĩa Hình Tượng Bồ Tát – Quán Thế Âm – HT THÍCH THANH TỪ
Hôm nay đủ duyên chúng ta hội ngộ tại đây, trước hết tôi có lời...
Th3
Bài thuốc ngâm chân và Văn hóa Đạo Hiếu của Người Dao
Và cái văn hóa đạo hiếu người dao nó có một câu chuyện rất là...
Th1
Giới thiệu về CÔNG TY CỔ PHẦN DAO DƯỢC TRIỆU GIA
CÔNG TY CỔ PHẦN DAO DƯỢC TRIỆU GIA là đơn vị chuyên về các bài...
Th1