Hơn 3km đi bộ, trong không gian núi rừng, ánh điện nhập nhằng mờ ảo, ánh sáng lập lòe của đom đóm, thanh âm từ những loài côn trùng, mùi cỏ cây ngai ngái… !
Cả 1 đoàn người, gần 80 con người, bước những bước chân an lạc, đi để trở về… !
Đặt chân lên đường có cả những viên sỏi nho nhỏ, cảm nhận từng tế bào chạm vào đất mẹ… !
Lần đầu tiên đi bằng đôi chân trần mà đi xa như vậy !
Cảm rõ cái đau khi dẫm vào sỏi, cảm nhận được sự mát lạnh của đường sau cơn mưa… !
Bước đi, an nhiên, và thở…
Buông xuống, cái tôi, cái hay , cái dở…
Buông xuống, địa vị, kiến thức, tài năng…

Cứ bước đi, và thấy 1 niềm an nhiên đến nhẹ nhàng…. ❤

Bài viết liên quan

NGHỊCH LÝ KHÔNG THỂ “NGƯỢC ĐỜI” HƠN CỦA NGƯỜI HIỆN ĐẠI

1. Cần nhà hơn là tổ ấmNgười Việt chúng ta với tâm lý “an cư...

ĐỂ LẠI GÌ?…

ĐỂ LẠI GÌ?“Gần đây, tôi có được dự một hội thảo về an toàn nước...

GS Ngô Bảo Châu: Sách ở bên tôi trong những biến cố cuộc đời

Hiện nay, GS Ngô Bảo Châu là một trong những người khởi xướng của Dự...

Sách – Giáo sư Ngô Bảo Châu

Giáo sư Ngô Bảo Châu có một bài viết rất hay về sách và việc...

VÀI SUY NGHĨ VỀ MẠNG XÃ HỘI

Hôm nọ, đọc những dòng chia sẻ của Phố, mình cứ suy nghĩ mãi. Những...

Đột quỵ không báo trước – nhưng cơ thể bạn thì luôn lên tiếng, nếu bạn biết cách lắng nghe

Chiều nay, khi lướt Facebook, Bác sĩ đọc được dòng tin: ‘Doanh nhân Hoàng Nam...

Để lại một bình luận