Dù đục dù trong, con sông vẫn chảy
Dù cao dù thấp, cây lá vẫn xanh
Dù người phàm tục hay kẻ tu hành
Vẫn phải sống từ những điều rất nhỏ
Ta hay chê rằng cuộc đời méo mó
Sao ta không tròn ngay tự trong tâm
Đất ấp ôm cho mọi hạt nảy mầm
Những chồi non tự vươn lên tìm ánh sáng
Nếu tất cả đường đời đều trơn láng
Chắc gì ta đã nhận ra ta
Ai trong đời cũng có thể tiến xa
Nếu có khả năng tự mình đứng dậy
Hạnh phúc cũng như bầu trời này vậy
Không chỉ dành cho một riêng ai!
(Tự Sự – Lưu Quang Vũ)
Bài viết liên quan
NHÌN CÂY SỬA ĐẤT, NHÌN CON SỬA MÌNH
“Tôi đã giật mình khi lần đầu tiên đọc được rằng, đến 8 tuổi một...
Th10
CHUYỆN BỆNH TẬT & NĂNG LƯỢNG TÌNH THƯƠNG
Thời gian vừa qua mình có một khoảng trầm lắng! Phần vì công việc mới...
Th10
NHỚ LỜI DẠY CỦA ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP, MỘT VĨ NHÂN CỦA THỜI ĐẠI
Thượng tướng, Viện sỹ, Tiến sỹ Khoa học Quân sự Nguyễn Huy Hiệu, nguyên Thứ...
Th9
Viết cho những ai lo lắng mưu sinh thời Đại Dịch (tiếp)
Phần 2: Teamwork Tính đến nay mình đã ra trường và đi làm được 15...
Th9
CHUYỆN ÁO QUẦN
Chiều hôm nọ bác Huyền rủ đi chợ. Chẳng là mình cứ hóng đi mua...
Th9
TRẺ KHÔNG ĐƯỢC DẠY VỀ LÒNG BIẾT ƠN, SAU NÀY SẼ THÀNH NGƯỜI CON BẤT HIẾU.
Văn hóa truyền thống rất coi trọng việc giáo dục trong gia đình và nề...
Th8