ChapiFarm dạo này cuối tuần cứ như cái nhà trẻ ấy, hai ngày cuối tuần bận rộn với các thiên thần nhỏ, mặc dù hơi ồn ào nhưng cũng thật dễ thương, mình thường mang em “xe trâu” trở các bạn lên đồi hái sim, lội suối, tối chủ nhật lên tới Hà nội người mệt ngoài, ngủ liền một mạch đến sáng. Lâu lắm rồi mới được ngủ ngon đến thế.
Nhìn lại cái ảnh cô chó (anh con trai thường bảo: “đây là bạn già của bố cháu đấy, nó 42 tuổi rồi”, nhìn bạn nằm thoải mái “vô vi” bất cần sự đời thấy thích làm sao. Chắc có lẽ bạn được nghe nhạc thiền của em Diệu Linh Nguyễn nhiều nên vậy. 
Hy vọng sắp tới “Làng Chapi” sẽ được hình thành, ở đó có một cuộc sống an vui, ai cũng được sẽ được gần gũi thiên nhiên, chia sẻ cuộc sống an lành tự do, tự tại, để được chữa lành những “tổn thương”, để rũ sạch những bụi trần do quá trình mưu sinh trên thành phố bao nhiêu năm tạo thành. Để lấy lại những nét hồn nhiên, ngây thơ như trẻ nhỏ vốn có trong mỗi con người.
Mong lắm sớm có cái chòi tre cạnh bờ ao, để được nghe em Ngọc Hòa Trần chơi đàn, để mình được hát những bài hát yêu thích như “Giấc mơ Chapi” hay “Riêng một góc trời” của Tuấn Ngọc.
Để rồi đến một ngày ai về chơi thì về, ai lấy gì thì cứ lấy, “Anh thích thì tôi cho chứ ở đây chúng tôi không bán, ở đây lâu lắm rồi chúng tôi không có dùng đến tiền, anh nhìn mà xem, kia là gà, dê, là rau sạch, cá thì dưới ao, xa xa là ruộng nương của chúng tôi đấy, tôi đang sống rất hạnh phúc với ngôi nhà này”
“Họ đã sống không mùa đông không mùa nắng mưa có một mùa, chỉ có một mùa yêu nhau Ở nơi ấy đàn dê trắng nhởn nhơ quanh đồi một mái tranh nghèo một nhà sàn yên vui Ở nơi ấy họ đang sống cuộc sống yên bình ai nghèo cũng có cây đàn Chapi Khi rung lên vài sợi dây đàn đã đong đầy hồn người Raglai”.
Khi hát lên một bản tình ca giữa ngút ngàn trời mây, lòng đổ dốc theo con thác trắng xóa, trái tim rung lên theo ngọn thác rầm rập đêm ngày. Bên cạnh ngôi nhà sàn nhỏ bé, con thú, con chim cũng thấy vui vầy theo điệu đàn ta hát. Sống trong giấc mơ xanh mướt màu thiên nhiên ấy, có khi nào sầu đau và những bon chen đời người len lỏi vào được không?
Ôi Raglai những rừng cây ngọn núi mang tiếng đàn chapi Ai yêu tự do yêu rừng xanh thì lên núi nghe đàn chapi Tôi yêu chapi không còn cô đơn, không buồn, không vui Tôi nghe cha pi chợt thấy nao lòng vì một giấc mơ, ôi chapi
Giấc mơ Chapi đâu phải là ảo huyền. Tôi cảm thấy phiêu diêu nhẹ nhõm, hình ảnh núi rừng và cuộc sống thiên nhiên hiện về ngay trước mắt tôi mỗi khi nghe bài này hát , như một giấc mơ vậy …
Ôi giấc mơ Chapi!”
Bài viết liên quan
NHÌN CÂY SỬA ĐẤT, NHÌN CON SỬA MÌNH
“Tôi đã giật mình khi lần đầu tiên đọc được rằng, đến 8 tuổi một...
Th10
CHUYỆN BỆNH TẬT & NĂNG LƯỢNG TÌNH THƯƠNG
Thời gian vừa qua mình có một khoảng trầm lắng! Phần vì công việc mới...
Th10
NHỚ LỜI DẠY CỦA ĐẠI TƯỚNG VÕ NGUYÊN GIÁP, MỘT VĨ NHÂN CỦA THỜI ĐẠI
Thượng tướng, Viện sỹ, Tiến sỹ Khoa học Quân sự Nguyễn Huy Hiệu, nguyên Thứ...
Th9
Viết cho những ai lo lắng mưu sinh thời Đại Dịch (tiếp)
Phần 2: Teamwork Tính đến nay mình đã ra trường và đi làm được 15...
Th9
VÀI SUY NGHĨ VỀ MẠNG XÃ HỘI
Hôm nọ, đọc những dòng chia sẻ của Phố, mình cứ suy nghĩ mãi. Những...
Th9
CHUYỆN ÁO QUẦN
Chiều hôm nọ bác Huyền rủ đi chợ. Chẳng là mình cứ hóng đi mua...
Th9